Diễn đàn lớp B09K1.2&1.3
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

A touching story

2 posters

Go down

A touching story Empty A touching story

Bài gửi by ltnhuthuongnt Sun Nov 29, 2009 7:57 pm

We once or more read a touching story in a certain means of media /witness in the real life in which those involved sufferred physical and/or mental pains due to different misfortunes (poverty, diseases, violence, discrimination..). Following is such one of them which I read:

“Mày bị bệnh thiếu máu như vậy, gia đình tao không thể chứa mày trong nhà này được , mang tiếng lắm. Giờ mày đi đâu thì đi” . Đó là lời bố mẹ chồng nói với tôi.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không có ngày nào yên ổn, hạnh phúc. Khi tôi lên 4 tuổi, mẹ bị bệnh bướu độc, bố tôi không những không thương xót mẹ mà còn hành hạ, đánh đập khiến mẹ nhịn đói nhịn khát, sống chui nhủi trong những bụi sắn. Tôi chỉ biết chạy lại ôm mẹ, đưa nửa chén cơm đang ăn dở cho mẹ, vừa sợ bố, vừa khóc vì thương mẹ: “Mẹ ơi! Mẹ ăn đi, con thương mẹ lắm!”. Ký ức đó cứ in đậm suốt 23 năm qua trong tôi.

Bố tôi có người khác. Ông đày đọa mẹ tôi đến khi mẹ không chịu nổi thêm được nữa và đồng ý ly dị. Bố dắt theo anh trai tôi. Nhà không có ruộng nên mẹ phải đi nhặt từng cây lúa gặt sót để lo cho các con bữa cơm qua ngày. Em trai tôi bị chậm phát triển, không lanh lợi như người bình thường nên mẹ rất thương em. Ngược lại, đáng ra bà ngoại tôi thương mẹ thì đỡ phần nào nhưng bà lại coi mẹ như người dưng. Khi mẹ bệnh nặng, mấy người hàng xóm nói với bà ngoại qua thăm chứ không vài bữa mẹ chết không thăm được. Bà ngoại tôi trả lời: “ Tao qua thăm nó để về lấy cho mấy con vịt à?”.

Ngày mẹ mất là ngày bố tôi cưới vợ hai. Ông không đến thắp cho mẹ một nén nhang, còn trói anh tôi lại không cho anh nhìn mẹ lần cuối, đến khi hạ huyệt anh tôi mới trốn ra được.

Một thời gian sau bố tôi về lại nhà cũ, rồi lại đánh đập hành hạ, bắt ba anh em tôi đi nhặt củi bán lấy tiền uống rượu. Tôi 8 tuổi mà vẫn chưa được đi học, hàng xóm khuyên ông mới cho tôi đi học đến lớp 2. Bị đánh đập nhiều nên tôi học không vô, mà cũng không ai dạy bảo nên tôi lúc nào cũng gần như học bét lớp. Ông không cho tôi học nữa. Tôi ở nhà làm vườn, hái củi, vô tình giấm phải cây rau khoai ông cũng đánh, đánh chưa đã ông còn lấy cuối cuốc lên đầu tôi làm máu chảy ra như suối mà ông vẫn tỉnh như không. Lúc đó tôi sợ quá bỏ nhà đi lang thang. Tmas ngày không một hạt cơm trong bụng, phải đi xin ăn, may gặp nhà có quen biết với họ hàng tôi nên cho tôi về ở và trông em bé. Được 4 năm, cuộc sống êm đềm thì ông chủ bị bệnh qua đời, bà chủ không thích tôi nữa, đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi lang thang kiếm việc và may mắn có người nhận làm với mức lương 200.000 đồng/tháng. Làm được hai năm trời không lấy một xu, nhờ bà chủ cất hộ tiền lương, lúc tôi xin nghỉ bà nói không có tiền trả và ăn quỵt tôi hai năm tiền lương.

Rồi tôi theo người quen vào Kontum làm quán ăn. Tôi quen một người ở Đắc Lắc, 25 tuổi, đã có một đời vợ. Tôi đồng ý lấy anh, không cưới hỏi mà chỉ làm vài mâm cơm ra mắt gia đình nhà gái. Hai vợ chồng tôi ở lại quê chơi ba ngày vì mỗi lần về quê là một lần khó, nhưng gia đình chồng gọi bắt về gấp. Gia đình chồng điện thoại chửi, nói tôi mới về làm dâu mà nhác, ăn rồi chỉ thích đi chơi. Ngày vợ chồng tôi về, tôi chưa kịp lên tiếng chào ai thì bố chồng tát hai cái vào mặt như trời giáng. Những ngày tiếp theo là những lời lẽ khó nghe của em chồng, rồi mẹ chồng chửi bới đủ kiểu mà tôi đâu có làm gì sai. Một mình tôi phải chăm sóc 3.800 cây cà phê và hầu hạ gia đình chồng tất cả bày người, rồi heo gà từ 4h sáng đến 12h khuya. Chồng tôi nghiện rượu , nghe ai gọi là đi. Tôi bị bệnh làm không nổi và hay ngất , bác sĩ nói tôi bị suy nhược cơ thể và thiếu máu quá nhiều cần phải ăn uống, nghỉ ngơi. Tôi tưởng gia đình chồng biết chuyện tôi ốm sẽ nghĩ lại và thương tôi hơn nhưng ngược lại, họ đuổi tôi ra khỏi nhà. Lúc đó anh trai tôi đã lấy vợ sinh con và có nhà riêng nên tôi bảo chồng đưa tôi về nhà anh trai ở. Tôi đi làm xưa nay dành dụm được hai chỉ vàng phòng thân, không dám cho ai biết, không có chỗ cất giữ kín đáo nên giấu trong quần áo, vậy mà chồng tôi cũng lục lọi lấy được và trốn vào Đắc Lắc.

Tôi ở lại quê một thời gian rồi mượn của anh trai đúng 250.000 đồng vào Nam tìm việc. Tôi xin được việc giữ em và làm việc nhà nhưng lương thấp quá, vừa định xin việc chỗ khác thì nhận được tin sét đánh ngang tai. Ngày 10-11-2008, anh trai tôi bị người ta chém chết, vứt xác cạnh đường tàu, dựng hiện trường giả bị tàu cán. Anh sống hiền lành, không thù oán ai, chết đi để lại ba đứa con thơ, đứa đầu 6 tuổi bị bệnh tim bẩm sinh, đứa thứ hai 3 tuổi, đứa thứ 3 mới 4 tháng tuổi. Còn nỗi đau nào đau hơn nữa không”. Đoàn Thị Vân (HCM)

Sometimes, I unreasonably wonder whether there is Gods in the Heaven but I am sure he of course doesn’t exist. If he did, he would’t be so harshly unfair to unfortunate persons because then he was the only one. No reason for him to treat badly to someone. If he treats persons unfairly, he should be punished by his early dealth & banished to the Hell forever, hihi ^=^. In life, we sometimes feel why we are so unluckly, but when looking around, there is still other persons who suffer much much more than we. Just try & live meaningfully. I certainly hope I will.

--------The end---------
ltnhuthuongnt
ltnhuthuongnt

Tổng số bài gửi : 38
Reputation : 3
Join date : 30/10/2009
Age : 38
Đến từ : Đà Nẵng

Về Đầu Trang Go down

A touching story Empty Re: A touching story

Bài gửi by MrJohn Sun Nov 29, 2009 10:51 pm

Thank you for your story. I'm wondering...is it a real story or not. The guys in story is too unlucky.

Anyway, we are very lucky when we have what the other doesn't have. Good luck to everyone!

A touching story 838889 A touching story 645343
MrJohn
MrJohn
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 265
Reputation : 10
Join date : 26/08/2009
Age : 40
Đến từ : Đà Nẵng

https://lopb09k12.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

A touching story Empty Re: A touching story

Bài gửi by ltnhuthuongnt Mon Nov 30, 2009 8:59 pm

Hi John, certainly, it's a real story, that's why I post it, ^=^ . I read it in Tuoi Tre Newspaper just about 2 days ago, in the column "Chuyen doi tu ke" (I think the newspaper is trustworthy enough). Actually, there are many many other miserable samples. The woman in the story gets into trouble continuously. Just share to think that around us, here & there, unfortunate persons r living miserably. Bibi 4 now.
ltnhuthuongnt
ltnhuthuongnt

Tổng số bài gửi : 38
Reputation : 3
Join date : 30/10/2009
Age : 38
Đến từ : Đà Nẵng

Về Đầu Trang Go down

A touching story Empty Re: A touching story

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết